Các Bài Thơ Chủ Đề Bản Thân

Share:

LỚP: MẪU GIÁO LỚN THƠ TRUYỆN: CHỦ ĐỀ BẢN THÂN

I:Thơ

Chiếc bóng

Giữa trưa hè rét nựcBé đi bên hàng câyDưới trơn râm tán láĐôi mà hồng hây hâyƠ kìa, đàn kiến nhỏXây tổ nắng chang changNhững mẫu đầu nhỏ xíu xíuĐội khu đất đi thành hàngBé thương bầy kiến trắngLấy mình có tác dụng bóng râm,

Che mát cho bầy kiếnĐang xây tổ âm thầmVề nhà, mẹ đanh chờĐịnh để cái bóng lạiCho loài kiến mượn làm ngườiBé đi nhẵn cũng bướcBé đi nhẵn cũng bướcÝ của nhỏ bé chẳng thànhSao chiếc bóng xấu thếKhông đứng được phương diện mình?Phạm Thanh Quang

Những bé mắt

Lúng liếng bên trên câyMuôn ngàn đôi mắt láChân có mắt cáĐề dò con đường điMuốn biết chiếc gìPhải nhờ vào mắt lướiMắt bão tốt thồiChả ai đùa cùngĐứng xếp thành hàngMắt trẻ, đôi mắt nứa

Mắt của fan giàThường hay đeo kínhBé ngồi nẩhm tínhCòn thiếu mắt saoTít tận trời caoSuốt đêm nhấp nháyTìm mãi chả thấyMắt mình ở đâuCái gương ngó vàoLong lanh mắt bé.Còn chiếc ô cửaLà mắt ngôi nhà

Tay ngoan

Tay thò tay thụtTay thụt tay thòTay múa xòe hoaĐẹp xinh muời ngónTay ngoan vòng đónKhách cho thăm nhàTay biết xòe ra“ú, a” cùng bạn

Tay ngoan buổi sángChải răng white tinhTay biết xếp hìnhViết bài xích làm toánTay ngaon sạch mát đẹpTự biết chuyên loTay thụt tay thòTay thò tay thụt.

Bạn đang đọc: Các bài thơ chủ đề bản thân

Võ Thị như Chơn

Lời bé

Mẹ đi trực vắng tanh nhàNhư vắng hơn một nửaBếp thất thuởng đỏ lửaĐường a chợ thêm xaMẹ đi trực vắng vẻ nhàCơm chỉ thường một mónMèo nhỏ cũng kêu cáhnTròn xoe mắt: “Meo meo”.

Mẹ đi trực có theoTiếng ồn ã la hétVắng một ngày bắt đầu biếtTiếng ồn ào cũng vuiTiếng rầm rĩ cũng vuiMẹ đi trực vắng ngắt nhàNhư thiếu rộng một nửaDáng bà mẹ về trước cửaBa mừng vui hơn con.

Nguyễn Văn Bình

Xòe tay

Em xòe tay ra,Em xòe tay ra.Xinh như hoa nở.Như hai trang vởEm vẽ, em tôKhi mong muốn thưa cô,

Tay giơ lên trước,Khi em đựng bước,Tay vung nhịp nhàng,Khi hát kết đòanTay di động bạn.

Xem thêm: Đại Hàn Đào Hoa Khai - Xem Phim Tập Full Vietsub

Phong Thu

II: TRUYỆN

Câu Truyện Của Tay đề nghị Và Tay Trái

Từ trước cho giờ, Tay trái cùng tay phải luôn luôn là hai người bạn thân thiết của nhau. Một hôm, bà bầu đi chợ về. Tay nên giúp mẹ xách giỏ giúp mẹ, mệt quá nó mắng Tay trái:– Cậu thiệt là sướng, chẳng phải thao tác làm việc gì nặng trĩu nhọc, còn tớ thì việc gì cũng phải làm. Từ những việc xúc cơm, nuốm bút, thái rau… tổng thể đều bởi vì một tay tớ cả.Nghe bạn nói vậy. Tay trái khổ sở chẳng nói gì. Nó lẳng lặng ngoảnh mặt đi chỗ khác và hứa hẹn sẽ không giúp tay phải bài toán gì nữa.Rồi 1 trong các buổi sáng, con người thức dậy và mong muốn đánh răng nhưng Tay Trái sẽ giận Tay phải mất rồi nên có thể có một tay nỗ lực bàn cahỉ, còn ly nước thì không sao thế được. Nhỏ người bắt đầu không chấp nhận vì tiến công răng vừa cậhm vừa không sạch. Đến lúc phải mặc áo quần thì lại càng khổ hơn. Quan yếu nào cài đặt nút được nếu như chỉ tất cả một tay. Vậy là con fan đành mang nhăn nhúm để kịp đến trường. Khi giáo viên dạy vẽ ô tô thì hết chịu nổi. Chỉ tất cả một tay để cầm cây bút màu và không có tay nào để giữ lại giấy cả. Giấy cứ chạy lung tung và trêu:– tại cậu chỉ biết quý trọng bản thân mình mà coi thường bạn nên hậu quả vậy nên đấy!– sợ bị con fan không buộc phải đến mình nữa. Tay Phaỉa bèn vật nài Tay Trái:– Cậu giúp tớ với! câu hỏi này khó quá, tớ không làm được.– Tay Trái vẫn còn đấy giận, lập tức nói:– Sao trước khi cậu nói tớ chẳng được việc gì?Tay Phải hối hận hận nói:– Tớ biết mình sai rồi, thôi đến tớ xin lỗi. Bọn họ hòa nhé!Thế là tay Trái với Tay yêu cầu giúp con tín đồ đánh răng, mang áo và làm cho nhiều câu hỏi khác một biện pháp nhanh chóng, gọn gàng gàng.Cuối thuộc Tay Phải vui lòng thốt lên:– nhờ cậu nhưng mà tớ đỡ vất vả. Cậu và tớ đều quan trọng như nhau. Không có cậu thì tớ có khá nhiều việc mà một mình tớ ko thề nào làm đươc.

Lý Thị Minh Hà

Cô nhỏ bé hoa hồng

Ngày xưa, gồm hai mẹ con Hoa Hồng. Bà bầu yêu hoả hồng lắm. Hoa Hồng tất cả mái tóc dài, đôi tay trắng hồng cùng cặp mắt đen lay lấy. Tuy nhiên Hoa Hồng khôn xiết lười, chỉ ngắm vuốt trong cả ngày, chẳng giúp chị em việc gì. Mẹ ai oán lắm, khuyên thế nào cũng không được, mang lại nỗi mẹ phải ốm. Thấy bà bầu ốm, phải nằm một chỗ. Hoa hồng ân hận hận lắm, vội đi tìm kiếm thuốc đến mẹ.Đến ngã ba đường, Hoa Hồng phân vân đi xẻ nào. Hoả hồng hỏi một cây Liễu nhỏ ven đường:– Liễu ơi, chị em chị ốm, em tất cả biết chỗ nào có dung dịch không?– Chị mang đến em mái tóc, em dẫn đường cho!– Em đem đi!– Chị hãy trèo lên núi kia!Hoa Hồng thấy nhức nhói. Mái tóc nhiều năm của cô bé nhỏ biến mất. Còn cây Liễu khủng vụt, cành cây xanh mướt.Hoa Hồng mang lại cây núi thấy một câ apple cành lá cụt ngủn. Hoa HỒng hỏi:– táo apple ơi, mẹ chị ốm, em tất cả biết ở chỗ nào có dung dịch không?– Chị cho em đôi tay em chỉ cho.– Em lấy đi!– Chị hãy trèo lên núi kia!– hoả hồng thấy nhức buốt, 2 tay đã đổi thay mất. Còn cây táo bị cắn vụt lớn, cành cây xum xuê, trĩu quả.Lên đến đỉnh núi, huê hồng chỉ thấy một cái giếng cạn. Hoa hồng hỏi:– Giếng ơi, bà mẹ chị ốm, em có biết nơi đâu có dung dịch không?– Chị mang lại em song mắt, em sẽ chỉ cho.– Em rước đi!– Chị hãy đến giếng kia!Hoa Hồng đau thót tim, hai con mắt cảu em đã biến mất, em không nhìn thấy gì nữa. Nước Giếng dưng lên, hương thơm ngào ngạt. Một tiếng nói chứa lên:– con hãy rước thuốc đi, dung dịch chữa căn bệnh cho người mẹ con đây!Hoa Hồng lo sợ cúi xuống giếng. Nước Giếng dâng lên, tràn lên miệng Hoa Hồng. Huê hồng ngậm đem một ngụm nước rồi vội vàng vã lần mặt đường trở về.Mẹ vẫn ở thin thít trên giường. Huê hồng chạy ào tới mặt mẹ.– mẹ ơi!Nước trong miệng hoả hồng rơi xuống ngực mẹ. Bà ngồi nhảy dậy, khỏa mạnh bạo bình thường. Bà ôm chặt lấy Hoa Hồng, khiếp ngạc:– Sao nhỏ lại gắng này?Bà khóc hồ hết giọt nước đôi mắt rơi xuống đôi mắt Hoa Hồng. Kỳ lạ thay, nhị mắt hoả hồng bừng sáng. Bà xoa đầu Hoa Hồng, tóc Hoa Hồng chợt mọc dài, óng mượt. Bà lại xoa khắp người Hoa Hồng, tay hoa hồng mọc lại như cũ.Và Hoa Hồng dễ thương hơn xưa.

Lan phương

Cái đuôi của Sóc Nâu

Sóc Nâu bao gồm cái đuôi bông thật giỏi vời. Nó hay hênh hoang:– dòng đuôi của mình đẹp nhất nên tớ là đứa trẻ đáng yêu nhất, hoàn hảo nhất nhất! tớ sẽ đi mọi khu rừng khiến cho mọi người thấy…Rồi Sóc Nâu bắt đầu lên đường. Chạm mặt Gấu Đen, nó mừng thầm chìa chiếc đuôi ra khoe. Gấu Đen bảo:– chiếc tát của Gấu này new tuyệt vời. Chú này vẫn muốn thử không?Sóc Nâu nhấp lên xuống đầu. Nếu như bị Gấu tát thì chắc là đau lắm. Sóc nâu xấu hổ bỏ đi.Một dịp sau, Sóc Nâu gặp Hổ Vằn. Này lại đem mẫu đuôi ra để khoe. Lão Hổ Vằn gầm lên một tiếng hễ trời– móng vuốt cảu laòi Chú tô Lâm họ mới là xuất xắc vời, phát âm chưa, trẻ ranh con?Sóc Nâu sợ hãi qaú chạy biến vào rừng sâu.Ở nhà, Sóc mẹ đi kiếm mãi mà lại không thấy Sóc Nâu đâu. Khi trở về, gặp trận mưa to. Sóc người mẹ bị ướt và cảm lạnh.Lũ thú nhỏ tuổi thương Sóc bà bầu lắm, bọn chúng rủ nhau đến chăm sóc Sóc mẹ. Thỏ thì kiếm phân tử dẻ, khỉ vào rừng kiếm tìm lá thuốc, Hoẵng ra suối mang nước….Tất cả chỉ mong cho Sóc mẹ mau khỏi. Hươu Sao nói:– cháu cạhy nhanh như gió. Cháu sẽ đi tìm bạn Sóc Nâu về!Ròng rã một ngày trời, Hươu Sao new tìm thấy Sóc Nâu đang ngồi dưới góc cây, người run chũm cập vày đói cùng rét. Sóc Nâu òa khóc:– Ở phía trên sợ lắm, chỉ tòan là thú dữ, chẳng ai thèm xem xét cái đuôi của tớ. Hu…hu…hu…– nắm sao cậu ko về nhà, bà bầu cậu lo lắng đấy? – Hươu Sao trách.– tuy thế tớ bị lạc đường…hu…hu…– Thôi, nín đi, để tớ chuyển về!Về cho nhà, Sóc Nâu nói về chuyến đi cho người mẹ nghe. Sóc bà bầu bảo:– cái đuôi bông dù là đẹp thì cũng không phải là tốt vời. Chỉ có những người dân bạn xuất sắc khiêm tốn cùng sẵn lòng giúp đỡ người khác mới là số đông đứa trẻ hay vời.Bây tiếng Sóc nâu đang hiểu. Sóc nâu cảm ơn các bạn và nói:– đến tờ được nhập hội nhé! Tớ ao ước trở thành người tuyệt đối hoàn hảo như các cậu mà!

Bích Hồng

Giấc mơ kỳ lạ

Trong nơi ở kia gồm cô nhỏ nhắn tên là ngươi Mi.Mi Mi khôn xiết lười nạp năng lượng nên lúc nào thì cũng cảm thấy stress và ko muốn làm gì cả, suốt cả ngày chỉ mong nằm ngủ thôi.Một hôm, mệt nhọc quá, cô nhỏ bé ngủ thiếp đi. Vào giấc mơ, cô vô cùng không thể tinh được khi thấy các thành phần của cơ thể lại rất có thể trò chuyện được với nhau. Cô thấy anh Tay nói chuyện với anh Chân:– Này anh Chân, không biết nguyên nhân dạo này tay của tớ lại mỏi thế,không muốn làm những gì cả.– Tôi cũng thế, hay bọn họ cùng mang đến hỏi bác bỏ Tai cho ra nhẽ đi! – Anh Chân cũng lên tiếng.Anh Tay cùng anh Chân cùng đi mang đến nhà bác bỏ Tai. Họ gọi:– chưng Tai ơi, bác bỏ Tai!Họ call một câu, rồi bố câu cũng không thấy chưng Tai trả lời. Một cơ hội sau, chưng Tai bắt đầu lên tiếng:– Ai đấy? Ai call tôi đấy?– Chúng cháu đấy, Tay , Chân đây!– gồm chuệyn gì thế?– bác bỏ nghe được rất nhiều điều, bác hoàn toàn có thể cho chúng con cháu biết, tại sao dạo này chúng con cháu lại mệt mỏi mỏ tế?– Tôi thiết yếu nói cho những anh rõ được vày dạo này tôi cũng ù lắm, ko nghe được gì cả. Chúng ta cùng mang đến nhà cô đôi mắt hỏi nhé!Thế là bác Tai, anh Chân cùng đi mang đến nhà cô Mắt. Đến nơi, họ cũng chú ý thếy bạn miệng. Trông các bạn ấy ể oải không kém, mặt mũi thì tái nhợt. Toàn bộ cùng chứa giọng gọi:– Cô đôi mắt ơi, cô mắt!Cô mắt nghe tiếng điện thoại tư vấn liền bước ra với hỏi:– bao gồm chuyện gì mà ầm ĩ thế?Bác miện chứa giọng hỏi:– Sao tất cả shop chúng tôi lại căng thẳng mệt mỏi thế này?Cô nhận thấy được đều điều, cô hoàn toàn có thể giải phù hợp cho chúng tôi rõ được không?Cô mắt nói:– tuy vậy mắt tôi quan sát không rõ lắm, nhưng tôi hiểu tất cả là do chúng ta miệng ko được ăn, ko được uống nên khung người của họ mệt mỏi theo. Bây giờ, bọn họ cùng đi tìm cô nhà và bảo cô chủ phải siêng năng ăn uống, năng đồng chí dục thì mới có một cơ thể khỏe mạnh khỏe và bọn họ mới khỏa khoắn được.Nghe thấy tếh. Toàn bộ mọi bạn hiểu ra với đồng thanh:– Đúng đấy, chúng ta cùng đi tìm kiếm cô chủ!Đúng thời điểm đó, cô nhỏ nhắn choàng tỉnh cùng giật bản thân nghĩ: “Mình phải ăn thật những và chuyên tập thể dục mới được!”Chẳng bao lâu sau, cô bé nhỏ đã vươn lên là một cô bé bỏng khỏe to gan và giúp được không ít việc cho đông đảo người.

Nguyễn Bích Ngọc

Đôi tai xấu xí

Nhà Thỏ Nâu trung tâm làng, phương pháp khá xa cánh đồng bắp cải, nơi chúng ta thỏ giỏi tới để chơi đàu. Thỏ Nâu rất ít khi tới đó. Lý do không bắt buộc vì trong nhà xa, cũng không hẳn chân Thỏ Nâu bị đau. Thỏ Nâu không tới chỉ vì ngượng với các bạn về đôi tai vừa lớn vừa lâu năm của mình. Chúng ta thường trêu đôi tai Thỏ Nâu trông y như hai mẫu lá bắp cải vậy.Cứ mỗi một khi soi gương thấy đôi tai của mình là Thỏ Nâu chỉ hy vọng khóc… Thấy vậy, Thỏ ba nói:– ko có gì đâu, con trai ạ! Rồi con sẽ thấy đôi tai của bản thân rất đẹp với tiện lợi.Nhưng Thỏ Nâu không tin rằng một song tai vừa khổng lồ vừa nhiều năm lại lại đẹp cùng tiện lợi. Thỏ Nâu thời điểm nào cũng gian khổ và đi đâu cũng nỗ lực cụp song tai xuống.Chơi mãi 1 mình cũng chán, 1 trong các buổi chiều, Thỏ Nâu ra cánh đồng bắp cải chơi. Thỏ Nâu thuộc với các bạn Thỏ Xám, Thỏ Bông đùa chốn kiếm tìm trên cánh đồng bắp cải vui ơi là vui .Mải chơi nhởi nên trời tối lúc nào các bạn Thỏ cũng không xuất xắc biết. Bên trên cánh đồng bắp cải, trời như càng buổi tối nhanh hơn. Do thế, các chú Thỏ không tìm kiếm được mặt đường về công ty nữa.Cả bố chú Thỏ lo lắng òa lên khóc… Chọt Thỏ Nâu dứt khóc cùng nói– những cậu tất cả nghe thấy tiếng gì không?– Khộng! rứa cậu nghe thấy gì?– Tiếng cha tớ gọi…– Nhưng bọn chúng tớ chẳng nghe thấy gì cả…Chỉ new Thỏ Nâu nghe thấy tiếng bố mình điện thoại tư vấn thật. Đôi tai của Thỏ nâu vểnh lên, nhắm tới phía tiếng hotline của bố. Cố gắng là tía bạn đi về hướng có ti6éng gọi của ba Thỏ nâu và tìm kiếm được đường về.Thỏ Xám cùng Thỏ Bông nói cùng với Thỏ Nâu:– chúng tớ sẽ không bao giờ trêu song tai to của người tiêu dùng nữa… Đôi tai của công ty thật thính và đẹp.Cũng tự đó, Thỏ Nâu bắt đầu thấy lời bố nói đúng. Đôi tai của Thỏ Nâu thật rất đẹp và bao gồm ích…

Theo báo Họa Mi

Truyện Của Dê Con

Dê mẹ bị gầy nặng bắt buộc nằm ở trong nhà liền call Dê con đến cùng bảo:– hôm nay con siêng năng đi kiếm thức nạp năng lượng nhé! Nhưng con phải cẩn thận kẻo chạm mặt Chó Sói đấy! Chó Sói có….Chưa nghe người mẹ nói hết câu, Dê bé nhanh nhảu đáp:– bà mẹ cứ im tâm! con biết khía cạnh Chó Sói rồi mà!Nói rồi, Dê nhỏ chào mẹ rồi chạy vào rừng. Dê con chạm chán một loài vật có hai cành lá khô trên đầu. Dê nhỏ nghĩ: “Chắc đây là Chó Sói rồi!” và xoay đầu bỏ chạy. Nhưng loài vật đó cười và nói:– Này Dê nhỏ , tờ là Hươu đây… tất cả gì cơ mà bạn hoảng loạn thế?Dê bé đã nghe chị em kể về các bạn Hươu hiền lành, tốt bụng, hay trợ giúp mọi tín đồ nên nó tạm dừng và nói:– Thế bạn là Hươu à?-ừ! bạn vào rừng 1 mình phải coi chừng gặp mặt Chó Sói nhé! Chó Sói bao gồm cái đuôi dài xù lông cùng hàm răng…Dê nhỏ chẳng đợi các bạn Hươu nói hết câu vẫn đáp:– Tờ biết rồi!Nói xong, Dê nhỏ đi tiếp vào rừng. Dê con ngẩng đầu nhìn lên cây cùng thấy một con vật có dòng đuôi xù lông. Dê con bối rối vừa hét lên vừa vứt chạy:– người mẹ ơi! Chó Sói!Con vật dụng ở trên cây bèn gọi:– Dê nhỏ ơi! Tôi chưa phải là Chó Sói đâu, tôi là sóc đây. Chó sói tất cả móng vuốt…Chẳng đợi Sóc nói xong. Dê con đáp:– Tôi biết rồi!Và nó chạy tót đi. Được một quãng. Dê con chạm chán một con vật có cỗ lông màu sắc xám. Con vật cất giọng ôn tồn:– xin chào cháu Dê con! bác bỏ có quà mang lại cháu, lại đây với bác bỏ nào!Dê nhỏ nghe nói được mang đến quà thì say mê lắm ngay tức thì tiến lại gần. Hốt nhiên cô Thỏ Nâu đi qua thấy vậy liền hotline to: Dê nhỏ ơi! Chó Sói đấy! Chạy mau!Dê con hoảng loạn cahỵ thục mạng. Ngoảnh lại đằng sau, Dê bé thấy Chó Sói đang đuổi theo. Đang dịp nguy cung cấp thì cô Thỏ Nâu chạy ngang qua mặt Chó Sói, Chó Sói liền xua theo cô Thỏ Nâu. Vượt cơ, Dê bé chạy vội vàng về nhà. Cô Thỏ Nâu nhanh trí đưa vào trong một hốc cây, Chó Sói` đành tiu nghỉu quăng quật đi.Dê mẹ thấy Dê nhỏ chạy về ngay tức khắc hỏi:– gồm chuyện gì vậy hả con?– bé vẫn chưa tìm kiếm được cái gì ăn uống nên bụng đói meo. Nhưng con đã gặp mặt bạn Hươu, bạn sóc, cô Thỏ Nâu và cả lão Chó Sói hung ác đấy!– Vậy à? và còn điều gì khác nữa nào?– Từ ni trở đi, con sẽ lắng nghe lời chỉ bảo của mọi người và chẳng dám nói “Biết rồi” nữa đâu bà mẹ ạ!

Bài viết liên quan