Giáo sư trần văn khê

Share:

gồm một mẩu truyện mang siêu nhiều cảm giác đã được Giáo sư nhắc đi nói lại cho các học trò. Mẩu chuyện ấy cũng được ông khắc ghi trong cuốn hồi ký, nhắc về cuộc bàn cãi bên lề buổi nghỉ ngơi của Hội lan tỏa Tanka Nhật phiên bản tại Paris vào năm 1964.


Cố Giáo sư trần Văn Khê là một trong những nhà phân tích văn hóa, âm nhạc truyền thống cổ truyền nổi tiếng sống Việt Nam. Ông là người việt nam Nam trước tiên đậu tiến sỹ ngành music học trên Pháp với từng là Giáo sư trên Đại học tập Sorbonne (Pháp), thành viên danh dự hội đồng Âm nhạc Quốc tế, UNESCO. Ông là người dân có bề dày trong chuyển động nghiên cứu, giảng dạy, tất cả công trong tiếp thị âm nhạc Việt Nam.

Bạn đang đọc: Giáo sư trần văn khê

Cố Giáo sư è cổ Văn Khê từng hiến tặng cho thành phố hồ chí minh 420 khiếu nại hiện thiết bị quý, vào đó có không ít loại nhạc cụ dân tộc bản địa và tài liệu âm nhạc, văn hóa vn nói chung ra cố gắng giới.

Trong bài đăng bên trên CAND Xuân 2016, tác giả Minh Trần gồm viết:

Vì yếu tố hoàn cảnh đất nước, Giáo sư è cổ Văn Khê phải sống ở quốc tế đến rộng nửa đời người. Vậy nhưng mà 57 năm dạt dẹo ở địa điểm đất khách, không một cơ hội nào gs quên mình là 1 trong người Việt Nam. Hóa học giọng của ông vẫn mang phần nhiều nét đặc thù Nam bộ, không thể pha tạp. Với ông chỉ sử dụng tiếng nước ngoài bao giờ buộc phải tiếp xúc với bạn nước ngoài. Còn lại, ông luôn luôn say mê, vui vẻ sử dụng tiếng Việt.

Giáo sư è cổ Văn Khê luôn ngạc nhiên vì sao trẻ tuổi cứ đề nghị dùng giờ đồng hồ Tây, tiếng Anh vào giao tiếp. Ông không hiểu biết vì sao chúng ta trẻ lại nói "Tôi sắp đi France" thay do "Tôi chuẩn bị đi Pháp", hay nói "Con cho để say hello thầy rồi nhỏ đi business vài ngày" thay do "Con mang lại để xin chào thầy rồi con đi công tác làm việc vài ngày". Ông viết thư cho nhỏ cháu trong gia đình bằng giờ đồng hồ Việt, ông luôn luôn nghĩ về cỗi nguồn bằng việc làm thơ, viết báo bằng tiếng Việt. Cùng ông trước sau vẫn chỉ dùng duy nhất một chiếc tên è cổ Văn Khê do cha mẹ đặt cho.


*

Có một mẩu truyện mang cực kỳ nhiều xúc cảm đã được Giáo sư kể đi nói lại cho những học trò. Câu chuyện ấy cũng rất được ông đánh dấu trong cuốn hồi ký, nhắc về cuộc tranh cãi bên lề buổi sống của Hội truyền bá Tanka Nhật phiên bản tại Paris vào thời điểm năm 1964. Tham dự phần lớn là tín đồ Nhật và Pháp, duy chỉ có Giáo sư là fan Việt. Diễn thuyết của buổi ngơi nghỉ ấy là 1 trong những cựu Đề đốc Thủy sư bạn Pháp.

Vị này mở màn buổi thủ thỉ với sự so sánh: "Thưa quý vị, tôi là Thủy sư đề đốc, sẽ sống ở vn 20 năm nhưng mà không thấy một áng văn nào đáng kể. Nhưng khi quý phái nước Nhật, chỉ trong tầm một, 2 năm mà tôi đã thấy cả một rừng văn học. Với trong khu rừng rậm ấy, trong số đó Tanka là 1 đóa hoa tốt đẹp. Vào thơ Tanka, chỉ cần nói một ngọn núi, một dòng sông mà tả được từng nào tình cảm. Chỉ 31 âm tiết mà nói bao nhiêu chuyện sâu sắc, đậm đà. Nội hai điều đó thôi đang thấy các nước khác rất khó có được".

Giáo sư trần Văn Khê khôn xiết bức xúc. Sau khi buổi thủ thỉ bước vào phần giao lưu, cử tọa hỏi còn ai đặt thắc mắc nữa giỏi không, gs đã đứng lên xin phép phạt biểu. Rào trước đón sau để không bị ai bắt bẻ, giáo sư nói với 1 thái độ hết sức khiêm cung: "Tôi chưa phải là người nghiên cứu văn học, tôi là Giáo sư nghiên cứu âm nhạc, là member hội đồng nước ngoài âm nhạc của UNESCO.

Xem thêm: Áo Phông Bóng Chày Nữ Và Nam, Top 4 Shop Bán Áo Bóng Chày Đẹp Nhất Ở Tp

Trong lời mở màn phần nói chuyện, ông Thủy sư Đề đốc nói rằng vẫn ở vn hai mươi năm mà lại không thấy áng văn nào đáng kể. Tôi là người Việt, khi nghe đến câu kia tôi đã khôn cùng ngạc nhiên. Thưa ngài, chưa bao giờ khi ngài qua nước Việt, ngài chơi với ai mà chưa biết một áng văn nào của Việt Nam? chắc hẳn rằng ngài chỉ đùa với các người suy nghĩ chuyện ăn uống, nghịch bời, hút sách... Thì làm thế nào biết được mang lại văn chương?

Phải bỏ ra ngài nghịch với gs Emile Gaspardone thì ngài sẽ nghe biết một thư mục bao gồm trên 1.500 sách vở về văn chương Việt Nam, in trên Tạp chí Viễn Đông bác bỏ cổ của Pháp số 1 năm 1934. Hay nếu như ngài chạm mặt ông Maurice Durand thì ngài sẽ có được dịp phát âm qua hàng vạn câu ca dao việt nam mà ông Durand đã đựng công sưu tập... Ông còn phát âm biết về thẩm mỹ chầu văn, ông còn xuất phiên bản sách đánh dấu các sinh hoạt văn hóa truyền thống của người việt Nam. Trường hợp ngài làm bạn với những người như thế, ngài sẽ biết rằng nước tôi không chỉ có có một, mà tất cả đến hàng chục ngàn áng văn kiệt tác.

Tôi đắn đo ngài đối xử cùng với người việt nam thế nào, nhưng người nước tôi thường cực kỳ hiếu khách, sẵn sàng chuẩn bị nói chiếc hay trong văn hóa truyền thống của mình cho người khác nghe. Nhưng fan Việt cửa hàng chúng tôi cũng "chọn mặt nhờ cất hộ vàng", với những người phách lối bao gồm khi chúng tôi không tiếp chuyện. Việc ngài lần khần về áng văn như thế nào của Việt Nam cho thấy ngài giao tế với những người dân Pháp như vậy nào, ngài đối xử với người việt ra sao. Tôi khôn xiết tiếc vì chưng điều đó. Vậy nhưng mà ông còn dùng đại ngôn vào lời mở đầu".

Rồi để so sánh với Tanka, Giáo sư đưa ra rất nhiều câu thơ: "Núi cao bỏ ra lắm núi ơi/ Núi bịt mặt trời, không thấy người yêu" tốt "Đêm qua mận new hỏi đào/ vườn hồng đã có ai vào hay chưa" nhằm đối chiếu: tức là cũng cần sử dụng núi non, hoa lá để nói nuốm tâm sự của mình.

Còn về âm tiết, Giáo sư nhắc lại mẩu truyện về Mạc Đĩnh bỏ ra thời bên Trần đi sứ sang công ty Nguyên (Trung Quốc). Lúc ấy bà bà xã của vua Nguyên vừa mất, người ta có nhu cầu thử tài sứ giả bắt buộc mời ông có tác dụng một bài điếu văn, đề bài xích là phải tất cả bốn chữ "nhất". Đại sứ không hoảng hốt mà ứng tác liền:

"Thanh thiên độc nhất vô nhị đóa vănHồng lô tốt nhất điểm tuyếtThượng uyển nhất chi hoaDao trì tốt nhất phiến nguyệtY! Vân tán, tuyết tiêu, hoa tàn, nguyệt khuyết!

(Nghĩa là:

Một đám mây thân trời xanhMột bông tuyết trong lò lửaMột cành hoa giữa vườn thượng uyểnMột vầng trăng xung quanh nước aoThan ôi! Mây tản, tuyết tan, hoa tàn, trăng khuyết!)

- toàn bộ chỉ 29 âm chứ không phải 31 âm để nói việc người vừa mất đẹp mắt và cao quý như nỗ lực nào).

Khi Giáo sư trằn Văn Khê dịch cùng giải nghĩa phần lớn câu thơ này thì người theo dõi vỗ tay nhiệt độ liệt. Đã vậy, Giáo sư còn có thêm một câu: "Tất cả số đông điều bên trên tôi biết được là nhờ vào học ở trường trung học" để cho biết văn học việt nam "thâm hậu" như thế nào.

Ông Thủy sư Đề đốc đỏ mặt và bắt buộc xin lỗi Giáo sư trằn Văn Khê lẫn người nước ta ngay vào chương trình. Kết thúc buổi nói chuyện, ông Thủy sư lại đến gặp riêng Giáo sư cùng ngỏ ý mời ông đến nhà sử dụng cơm và để được nghe nhiều hơn thế về văn hóa Việt Nam. Giáo sư tế nhị từ bỏ chối, còn nói người việt nam không mạo muội đến dùng cơm ở nhà người lạ.

Vị Thủy sư Đề đốc nói: "Vậy là ông chưa tha thứ mang lại tôi". Gs lại nói: "Có một câu nhưng mà tôi ko thể sử dụng tiếng Pháp mà yêu cầu dùng giờ đồng hồ Anh. Đó là: I forgive, but I cannot yet forget - nhất thời dịch: Tôi tha thứ, cơ mà tôi chưa thể quên.

Bài viết liên quan