Bỉ thì bỉ thì phần 2

Share:
vào lòng Yến Phi vô cùng buồn bực khó chịu, bố người nào đó lại vui đến lâng lâng dẫn Yến Phi đi bệnh viện. Yến Phi không có ý định đi tự sát thêm lần nữa, càng không có ý muốn bỏ đứa nhỏ, bọn họ có thể không lâng lâng trong người sao? Còn về phần Yến Phi khó chịu buồn bực vào lòng, bọn họ kiên nhẫn trấn an rồi sẽ ổn thôi.

Bạn đang đọc: Bỉ thì bỉ thì phần 2

Giản Trọng Bình đã đợi ở bệnh viện, từ lúc biết thân phận thật sự của Yến Phi cũng như cấu tạo cơ thể đặc thù của cậu, Giản Trọng Bình vẫn luôn ở trạng thái điên cuồng. Nhạc Lăng có nói với hắn ý tưởng của Tiêu Bách Chu, mà hắn cũng định nghiên cứu về vấn đề này, nhưng tất cả đều phải đợi đến lúc Yến Phi sinh bé xong, coi cậu có đồng ý hay không.

Nhìn thấy Giản Trọng Bình, mặt Yến Phi lập tức nóng lên, sắc mặt cũng đen đi vài phần. Giản Trọng Bình nở nụ cười với Yến Phi, không nhắc câu nào về chuyện đứa nhỏ với cậu, tựa như Yến Phi chỉ đến bệnh viện làm kiểm tra bình thường thôi. Suốt đường đi Yến Phi luôn cúi đầu, đến tận khi vào phòng siêu âm B cũng chưa nhìn Giản Trọng Bình lấy một lần, cậu xấu hổ.


"Anh Yến, anh cứ nằm xuống giống lần trước thôi."

Sự kính nể của Giản Trọng Bình dành cho bố người anh trai cuồn cuộn như nước, người gặp trường hợp tương tự trước đây cuối cùng đều tự sát, nhưng Yến Phi không có ý nghĩ này.

Cậu không tự sát, còn đồng ý đến bệnh viện kiểm tra, vậy cũng đồng nghĩa với việc Yến Phi đã đồng ý sinh nhỏ rồi. Hôm qua cậu tức giận đến vậy mà hôm nay đã chịu xuất hiện ở đây, hắn sao lại không nể bố người anh trai mang đến được. Nhưng qua đó cũng chứng minh rằng anh thông thường thật sự rất yêu ba người này.

Xem thêm: Hướng Dẫn Tâng Bóng Nghệ Thuật Cho Cầu Thủ, Mách Bạn Cách Tâng Bóng Nghệ Thuật

Yến Phi nằm xuống, Nhạc Thiệu và Tiêu Tiếu kéo áo thun của cậu lên lộ ra phần bụng. Giản Trọng Bình xoa lên bụng Yến Phi một chút dịch siêu âm rồi cầm máy kiểm tra lên. Cha người kia lập tức nhìn về phía màn hình, đột nhiên Yến Phi cũng cảm thấy hồi hộp.

Giản Trọng Bình kiểm tra rất tỉ mỉ, nhì mắt trừng lên thật lớn, nếu không phải sợ kích thích Yến Phi, nhất định hắn đã hò hét không ngừng rồi. Một lần nữa nhìn thấy cấu tạo thân thể của Yến Phi, Giản Trọng Bình chỉ có thể dùng câu 'kiệt tác hoàn mỹ của ông trời' để hình dung.

"Trọng Bình, đây là đứa nhỏ sao?" Tôn Kính Trì chỉ vào nhì vật nhỏ trên màn hình hỏi.

Giản Trọng Bình vội nhìn sắc mặt của Yến Phi rồi theo bản năng đáp: "Đúng vậy, có thể nhìn được khá rõ rồi, anh xem, đây là đầu, đây là cơ thể."

Hốc mắt Tôn Kính Trì thoáng chốc ngấn nước, Nhạc Thiệu và Tiêu Tiếu không dám thở mạnh nhìn chằm chằm màn hình. Tháng trước thai nhi còn chưa nhìn ra được gì mà hiện giờ đã rõ ràng như thế.

Nhạc Thiệu hít mũi, Tiêu Tiếu cũng hít mũi, Yến Phi vẫn luôn đen mặt nhìn cảm xúc của cha người, cũng hít hít chiếc mũi nhỏ, cậu mấp máy môi, lại nuốt nuốt nước miếng rồi mới hỏi: "À...Trọng Bình, ....việc này, đứa nhỏ...liệu có....ừm, liệu có chỗ nào phát dục không đầy đủ, đại loại vậy tuyệt không?"

Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì và Tiêu Tiếu đồng loạt nhìn sang cậu, Nhạc Thiệu và Tôn Kính Trì cười phát ngốc, Tiêu Tiếu trực tiếp ngồi luôn lên giường siêu âm nắm tay Yến Phi, vào mắt là vui mừng tột độ. Thật ra người này rất thích đứa nhỏ mà!

Bài viết liên quan