Tiết gia tiểu nương tử

Share:
Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Ch29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 112

Tiết Tùng lượn một vòng xung quanh sân sau, khi trở về thấy tía người còn đứng làm việc cửa, hắn ra quyết định chờ đàn họ ngủ hết new vào nhà. Hắn âm thầm đi tới bên dưới tàn cây táo khuyết gai, tựa sườn lưng vào thân cây, thẩn thờ ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao.Trong lòng bạn nữ có hắn, vậy hắn yêu cầu bày tỏ tâm ý của chính bản thân mình hay không?Nếu hắn nói ra, mọi chuyện tan vỡ lẽ, về sau hai bạn sẽ nặng nề nhìn mặt nhau. Còn trường hợp hắn không nói, tuy hắn vẫn có thể lặng lẽ thích nàng, quang đãng minh bao gồm đại đem danh nghĩa đại ca quan liêu tâm, chăm sóc nàng, tuy thế liệu nàng hoàn toàn có thể vì câu nói “Đừng quan tâm đến nhiều” kia nhưng mà phiền lòng khổ sở hay không? Rồi cảm thấy không yên tâm vì chuyện bình thường thân đại sự của hắn?Haizz, trước lúc biết trọng điểm ý của nàng, hắn thực khát vọng muốn biết, còn hiện nay biết rồi, chân chủ yếu phiền não new tới.Hắn sẽ rối rắm, tự nhiên truyền cho tiếng bước đi dồn dập từ bên cạnh. Hắn thừa nhận ra, sẽ là tiếng bước chân của nàng!Tim tiết Tùng đập thình thịch, khẩn trương đến đổ mồ hôi, nàng, chẵng lẽ cô gái cố ý cho tìm hắn?Nhưng một xung khắc sau, hắn biết phiên bản thân mình cân nhắc nhiều quá, nghe tiếng gọi thì thầm bắt gà của nàng, hắn gồm chút dở khóc dở cười.Hắn ko kìm được gửi tầm mắt mang đến trên bạn nàng, thân ảnh nhỏ nhắn khẽ lay hễ trong trơn đêm, càng xem, xúc động trong tâm địa càng trở đề xuất mãnh liệt, cứ ồn ào thúc giục hắn bắt buộc nói ra.Có lẽ là gió đêm với theo hương thơm của người vợ phất qua tín đồ hắn quá say lòng người, hoặc cũng hoàn toàn có thể là vì chưng bữa cơm tối nay nàng mang đến cho hắn hạnh phúc quá đỗi ngọt ngào, hóng lúc nàng ngừng hoạt động chuồng gà, nhấc chân bước ra mặt hàng rào, thấy nàng sẵn sàng đi trở về, hắn kìm lòng không đậu kêu lên: “Đệ muội.”Toàn thân Diệp Nha cứng đờ, không đủ can đảm quay lại đối mặt Tiết Tùng! chính vì nàng biết, câu hỏi nàng quan sát trộm trong dở cơm tối nay đã bị hắn phạt hiện, chắc rằng hắn đang đoán được tâm tư nguyện vọng “không yêu cầu có” trong lòng nàng, thậm chí đến chính đàn bà cũng do dự tại sao bản thân lại sở hữu những xem xét như thế.
Cho nên, hắn gọi thiếu phụ lại, là vì ao ước cảnh cáo thanh nữ một đợt tiếp nhữa sao?Sự hổ thẹn khiến cho nước mắt phụ nữ tràn ra, đàn bà xoay tín đồ thật chậm, cúi đầu nói: “Đại ca, muội biết huynh hy vọng nói gì, huynh yên trung ương đi, về sau muội đang không lưu ý đến nhiều nữa...” Không lưu ý đến tại sao hắn phải giỏi với thiếu nữ như vậy, không để ý đến xem chung cuộc hắn bao gồm thích con gái hay không, cũng không dám đối diện với tình cảm của bạn dạng thân nữa, nữ không say đắm hắn, không ưa thích hắn, không thích hợp hắn...Nàng tự nhủ với bản thân mình như vậy.Giọng nói của nàng nhỏ dại dần, nhưng tiếng khóc nức nở lại càng ngày càng rõ ràng.Tiết Tùng ảo não cố chặt tay lại, trái nhiên là vì câu nói đó!Nàng bức thiết thổ lộ như vậy, là do sợ hắn trách cô bé sao?Trong lòng hắn cực khổ vô cùng, ko chút suy xét đã thốt ra: “Đệ muội, là huynh tất cả lỗi cùng với muội trước, huynh đang sinh ra trọng tâm tư không nên có với muội, muội, muội lưu ý đến nhiều cũng không sao, vày vì, chính vì huynh, huynh...thích muội.”Gió đêm lặng lẽ thổi phớt qua, các giọng nói trầm thấp mang theo sự tự trách, cứ bởi vậy mà bày tỏ.Diệp Nha sợ hãi ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe đầy nước mắt vẫn không xong rơi xuống, nhưng, trong thâm tâm lại dơ lên ngọt ngào, nguyên nhân lại như vậy?


Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương trăng tròn Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Ch29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 112

Bài viết liên quan