Nam phong phù dao thiên quan tứ phúc

Share:
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật cơ chế hiện hình ảnh của trình chuẩn y để đọc.: CHƯƠNG 174: HANG VẠN THẦN HIỆN HÌNH DÁNG VẠN THẦN (2)Bất quá, y cũng không có hỏi nhiều, chỉ nói: “Nếu Tam Lang cho rằng có vấn đề, vậy bọn họ nên cẩn thận vẫn hơn.” Hoa Thành khẽ gật đầu, nhì người thường xuyên tiến lên.

Bạn đang đọc: Nam phong phù dao thiên quan tứ phúc

Cơ hội này, lại chạm chán phải một lối rẽ, Hoa Thành trực tiếp chọn lối rẽ trái, Tạ Liên dậm chân đi ko theo, Hoa Thành xoay đầu lại hỏi: “Ca ca sao vậy?” Tạ Liên: “Tam Lang chưa từng tới hang đá này?” Hoa Thành: “Đúng.” Tạ Liên: “Vậy vì chưng sao Tam Lang lại chắc chắn rằng chọn hướng bên trái?” Hoa Thành: “Cũng không kiên cố chắn, đi đại thôi.” Tạ Liên: “Nếu chưa từng tới, làm cho sao có thể đi đại, chưa phải nên cẩn thận cân nhắc lối bên kia à?” Hoa Thành mỉm cười nói: “Chính là chính vì chưa từng tới, cho nên vì thế mới mong đi đại. Cho dù sao đối với nơi trước đó chưa từng biết, không bởi lớn mật demo chút vận khí. Nhưng mà vận may của ta, từ bỏ trước đến lúc này vẫn luôn tương đối khá.” tuy rằng và đúng là có đạo lý này, nhưng lại trong quá khứ các lần hai người cùng nhau xuất hành, Tạ Liên những là người thứ nhất xem xét cần đi hướng nào, còn Hoa Thành sẽ dữ thế chủ động dẫn đường, ngược lại như hiện giờ thì ko thấy nhiều. Tạ Liên đồng ý một cái, hai fan đang muốn lao vào cửa động mặt trái, bất chợt nhiên, Tạ Liên nói: ” hóng một chút! — Tam Lang, đệ có nghe thấy không?” Hoa Thành trở lại hỏi: “Cái gì?” Tạ Liên nói: “Bên phải có tiếng người.” Hoa Thành thần sắc đẹp khẽ biến, dừng thần nghe kĩ một hồi rồi nói: “Ca ca, chỉ hại huynh nghe lầm. Không có tiếng gì mà.” Tạ Liên lại nói: “Thật sự có! Đệ nghe kĩ chút, là thanh âm của phái mạnh nhân!” Hoa Thành lại lắng tai nghe, sau một thời gian nhíu ngươi nói: “Ta thiệt sự ko nghe được.” Tạ Liên ngơ ngẩn, thầm nghĩ về trong đầu: “Chẳng lẽ lại là ảo giác?” Hoa Thành nói: “Điện hạ, vào chuyện này còn có điểm kì lạ, e rằng bao gồm bẫy, ta đề nghị họ đi ra ngoài trước rồi nói.” phân vân chốc lát, Tạ Liên vẫn luôn là từ chối: “Không được! Nói ko chừng là nam Phong cùng Phù Dao bầy họ, ta qua xem một chút là được rồi!” Nói xong, y liền chiếm đường mà chạy, Hoa Thành ngơi nghỉ sau lưng y hô: “Ca ca! Đừng đi loạn!” nhưng mà, nghe đằng trước mơ hồ nước truyền tới giờ gào thét, đối phương nhất định đã chạm chán nguy hiểm, trong trường hợp cấp bách, Tạ Liên cũng không đủ can đảm khinh thường, thật cấp tốc chạy vào phía bên yêu cầu con đường. Càng đi sâu vào trong, tiếng nam nhân gầm thét càng rõ ràng, Tạ Liên mừng cuống trong lòng: “Thật sự là nam Phong thuộc Phù Dao!” băn khoăn đã chạy bao lâu, y ở đầu cuối cũng kiếm được chỗ vạc ra thanh âm, đó là một trong hang đá lớn. Trong hang đá này không tồn tại tượng thần, nhưng lại có một chiếc hố sâu, thanh âm của phái nam Phong thuộc Phù Dao là từ đáy hố truyền tới. Xem ra, hai bạn đều bị vây hãm mặt đáy hố, leo lên ko được, mà lại chí ít bầy họ vẫn tồn tại tinh thần mắng chửi nhau kịch liệt, hẳn tạm thời không gian nguy đến tính mạng. Từ mồm hố trở xuống về tối um, Tạ Liên nghỉ ngơi phía trên, nhị tay vịn sát mặt mép, hướng xuống hô: ” Này –! những đệ đã xảy ra chuyện gì a?” Hai người nơi đáy hố vừa nghe thấy gồm tiếng người, nhanh chóng dừng bào chữa vã, Phù Dao ngẩng đầu hét: “Thái tử năng lượng điện hạ? Là huynh sao? Mau đỡ họ lên với!” nam Phong không có lên tiếng. Tạ Liên kỳ tai ác nói: “Hai đệ ko leo lên được sao? loại hố này không tồn tại sâu mà? dưới mặt đáy rốt cuộc tất cả chuyện gì?” Đại khái là cũng chính vì liên tục ầm ĩ, nên bây giờ hỏa khí của Phù Dao có chút vượng, tức bực hét: “Phí lời! trường hợp leo lên được thì ta đã leo từ sớm rồi, thái tử năng lượng điện hạ ko thấy sao?” Tạ Liên híp đôi mắt một cái, nói: “Ta không thấy rõ mà, những đệ còn pháp lực không? nếu còn thì tạo thành chút lửa đi? ko được thì bảo ta ta ném lửa xuống…” Ai ngờ, lời còn không dứt, bên dưới hai bạn đồng thanh hét: “Không được!!!” giờ hét gớm hoàng hất lên trên. Phù Dao lại hét: “Tuyệt đối đừng châm lửa!” còn nếu không thể châm lửa, vậy cũng chỉ có thể dùng phương thức khác để chiếu sáng. Tạ Liên bội nghịch ứng thứ nhất là xoay đầu lại: “Tam Lang…” tuy thế mà, Hoa Thành vẫn chưa xuất hiện đuổi kịp. Vùng sau y, không tồn tại lấy một nhẵn người. Tạ Liên hơi run run, trước tiên cảm xúc hơi bất an, sau ngẫm lại ngay thức thì thấy kỳ quái. Đừng bảo là mất vết rồi chứ. Từ khi tiến vào hang vạn thần, khắp cơ thể Hoa Thành đa số trở cần kỳ quái, Tạ Liên cũng ko nói được kỳ quái ở đoạn nào. Y nhìn chung quanh, tự dưng phát hiện tại trên vai mình bao gồm một đái ngân điệp đã đậu lại, thử nhẹ nhàng va chạm nó rồi nhỏ dại giọng: “… Chào bé con.” Tử Linh điệp kia bị đầu ngón tay y va nhẹ, cánh bạc đãi khẽ đập nhưng không có bay đi, tựa hồ nước chỉ muốn cho y nhìn. Dọc mặt đường đi, Tạ Liên gồm từng nghe Hoa Thành nói qua, ngân điệp của hắn phân thành mấy loại, trù trừ tiểu ngân điệp này thuộc loại gì hay phụ trách chiếc gì, nhưng bất kỳ là tiểu ngân điệp nào, đều chắc hẳn rằng có thể chiếu sáng: “Bé con rất có thể giúp ta đi xuống xem một ít không?” Ngân điệp tê quả nhiên vỗ cánh lên, bay xuống, Tạ Liên vui mừng: “Cảm ơn nhé!” đợi nó bay đến đáy hố, tia nắng nhàn nhạt chiếu rõ tình trạng phía dưới, Tạ Liên không ngoài trợn khổng lồ mắt. Dưới mặt đáy hố buổi tối om, có một mảnh trắng toát, tất cả đều là lớp đệm tơ dày đặc! nam Phong thuộc Phù Dao cơ hồ bị hồ hết sợi tơ quấn thành dòng kén, y hệt như một con côn trùng dính buộc phải mạng nhện, hơn thế nữa mặt mũi phần đông sưng vù, vỡ đầu chảy máu, đo đắn có đề nghị do lúc nãy pk hay không. Tạ Liên thật sự bái tạ trời đất vì chưng khi nãy ko có hành động lỗ mãng, chứ nhưng mà ném một ngọn lửa xuống, bỏng đoán vào nháy mắt cả chiếc hố những rực lửa rồi. Y thắc mắc: “Đây là tình huống gì? cơ là tơ nhện sao? không lẽ nơi này là ổ nhện tinh?” Phù Dao nói: “Không biết! Cũng không giãy ra được!” Hắn lạnh lòng ý muốn thoát thân. Còn thần dung nhan Nam Phong thì kì diệu vô cùng luôn, chắc chắn định mở miệng mong cứu, nhưng khi nghe tới thấy giọng, lại là Tạ Liên, đành bã nuốt xuống. Bây giờ nói: “Huynh không nên xuống đây, tơ này dĩ nhiên cực kì, bám dính thân rất khó hất ra.” Tạ Liên nói: “Ta không xuống đâu.” nghĩ về ngợi chốc lát, y rước Nhược da thắt chặt vào chuôi Phương trung tâm kiếm, chuẩn bị đem kiếm hạ xuống một chút.

Xem thêm: Máy In Brother Dcp-7060D - Máy In Brother Dcp 7060D (In, Scan, Copy)

Ai ngờ, Nhược domain authority lén dấm dúi lút mò xuống được một nửa, lại bị tơ nhện phạt giác, hối hả tiến lên nghênh đón mong mỏi dằn mặt trang bị kia một chút, Nhược da bị dọa sợ hãi thẳng phía rút về. Nhưng mà mà đã lờ lững một bước, nó bị mạng nhện quấn lấy, cột nút, giựt phắt xuống, Tạ Liên vốn đang gắng một đầu trong tay, cũng trở nên lôi theo. Hoàn hảo nhất không thể ngờ! Tơ nhện đó lại hung hăng nhanh nhạy đến vậy! Tạ Liên vừa rơi xuống lòng hố, đầy đủ sợi tơ white đã gấp rút nhào tới, rước y trói gô. đầy đủ tơ nhện sót lại thì chầm chậm trườn trên mặt đất, gia cụ lại dòng “kén” trên tín đồ Phù Dao và Nam Phong. Phù Dao tức mong thổ huyết: “Huynh làm thế nào cũng rớt xuống! Lần này thì tốt rồi, cả bố đều bất lực! cùng nhau chờ chết tại chỗ này đi!” nam giới Phong nói: “Ngươi oán giận chiếc quái gì! Còn chưa phải vì cứu chúng ta hay sao!” Tạ Liên hốt nhiên lăn qua lăn lại: “Ha ha ha, ha ha ha, ha ha ha ha ha…” Hai tín đồ kia kinh ngạc nhìn y, Phù Dao sợ hãi: “Không lẽ huynh rớt xuống yêu cầu đầu óc cũng hỏng luôn luôn rồi?” Khóe đôi mắt Tạ Liên tung ra một giọt nước mắt, miễn cưỡng nói: “Không……Không phải, ha ha ha… Tơ nhện này…. Làm cho gì… thiệt là nhột, không hoàn thành rồi… Ha ha ha ha ha…” dịp y rớt xuống, đệm tơ mềm mại dưới đất tiếp lấy y, mà mạng nhện rác rưởi quấn cũng hết sức ôn nhu, mặc dù cho là trói y, tuy vậy lại sờ tới sờ lui, thiệt sự là hệt như đang quay léc, thật nhột. Thân thể Tạ Liên cuộn tròn, ương ngạnh chống cự: “Không buộc phải không nên, đợi một chút! giới hạn lại! ngừng tay! Ta sợ rồi! dừng lại!!!” Tơ trắng bây giờ mới trói tay y ra sau lưng, thắt chặt. Phái nam Phong cùng Phù Dao rất nhiều nhìn y, hồi lâu, Phù Dao new nói: “Tại sao gần như tơ nhện này trói bọn họ thì kín đáo như vậy, còn trói ngài ấy tức thời tùy luôn tiện như vậy? mặt cũng không thèm bịt.” Tạ Liên trở ngại lắm bắt đầu thở nổi: “Mặt nhị đệ, nhị đệ cũng không không trở nên bịt lại mà?” Phù Dao lườm một cái, nói: “Trước có bị bịt, nhưng sau khoản thời gian tỉnh thì sử dụng răng xé ra, nếu không căn phiên bản không thể báo cáo được.” Tạ Liên demo giãy dụa, quả tình tơ nhện kia gắn kết cực kì, cộng thêm mới vừa nãy y cười cợt quá lợi hại, làm cho xương sườn ẩn ẩn đau, trong thời điểm tạm thời không lấy sức nổi, vậy phải y quyết định nghỉ một lát, nằm ngửa lưng nói: “Hai đệ mang lại tột cùng là làm thế nào rơi xuống vị trí này?” Phù Dao nói: “Không biết. Vừa nãy tuyết lở, tuyết bao phủ xuống như trời sập vậy, khi…tỉnh lại tức tốc ở chỗ này.” Tạ Liên nói: “Không ko không, ta mong muốn hỏi là, tại sao hai đệ lại cho tới núi Đồng Lô?” Vừa nói đến cái này Phù Dao ngay tức khắc nổi giận: “Ta là xua theo cô gái quỷ Lan Xương với thai linh nhưng tới, còn hắn, ai mà biết được?!” nam Phong nói: “Ta! Ta cũng chính là tới khảo sát hai người mẹ con bầu linh…” Phù Dao hừ nói: “Vậy ngươi đuổi theo đàn họ đi! Đánh ta có tác dụng gì?! Ta.. Tướng mạo quân công ty ta vẫn nói rồi, chuyện bầu linh không tương quan tới ngài ấy, không phải ngài ấy giết! thật là lòng giỏi lại bị coi như lòng lang dạ sói, ý muốn làm người xuất sắc cũng không được!” Tạ Liên tập mãi thành quen thuộc nói: “Được rồi được rồi đừng rầm rĩ nữa, để ta tò mò tình hình. Trước nhất hai đệ thôi đấu đi, chớ ồn, new vừa rồi núi tuyết lở hầu như là do những đệ làm cho ầm, vẫn không thể lặng tĩnh được sao? Mau cùng nhau nghĩ phương án đi.” nam Phong lửa giận cháy đùng đùng: “Ngươi, đức hạnh của tướng quân nhà ngươi chủ yếu hắn còn ko rõ sao? Chẳng trách bạn khác cũng không tin tưởng hắn!” Phù Dao trợn mắt: “Ngươi nói gì? tất cả gan lặp lại lần nữa coi!” nam Phong mở to mắt còn lợi hại hơn cả hắn: “Coi như ngươi cũng đều có dũng khí! Lặp lại đợt tiếp nhữa thì tái diễn lần nữa: Ngươi cũng chẳng yêu cầu dạng tốt lành gì, ngươi bất quá chỉ muốn ban ơn cho người mà ngươi ko ưa, âm thầm đắc ý, ngươi căn bạn dạng chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu chính mình. Ngươi thì làm được gì, cũng chỉ ngồi hóng xem fan khác chê cười. Đừng gồm nói các câu như thể lòng xuất sắc bị coi như lòng lang dạ sói, cũng chớ tự cho chính mình là tốt, người xuất sắc thật sự không tồn tại giống ngươi, ngươi trường đoản cú xưa tới thời điểm này chưa lúc nào tốt!” Phù Dao gân xanh nổi đầy trán, khóe miệng teo giật, bội nghịch bác: “Ngươi thật là quan tâm đến chủ quan thành bệnh, nói hươu nói vượn!” phái mạnh Phong nói: “Nói hươu nói vượn hay là không trong lòng ngươi cụ thể nhất, ta còn lừng chừng cái loại bạn như ngươi sao!” Phù Dao gân xanh leo xuống tận cổ: “Ngươi gồm tư giải pháp gì nói ta? Đứng trên cao quan sát xuống bạn khác, ko sợ lơ là ngã gãy chân à?” nam giới Phong nói: “Dù cố nào ta cũng mạnh dạn hơn ngươi! Ngươi cho rằng chuyện xấu ngươi làm tín đồ khác ko biết?!” Hắn vừa nói tới chuyện này, Phù Dao tựa hồ thẹn quá hóa giận: “… Dạ! Ta chấp thuận được chưa! dẫu vậy ngươi mạnh dạn hơn ta bao nhiêu?! Tự tâng bốc chính mình lên tận trời, ngươi còn không hẳn là có lão bà ngay tức khắc quên lão đại, bà xã con là đặc biệt nhất! Mọi bạn đều là vì phiên bản thân thôi, phiên bản thân là quan trọng đặc biệt nhất! Dám bóp chuyện xấu từ không lẽ của ta, cái một số loại ngươi cũng lừng chừng xấu hổ!” Nghe hắn đề cập cho hai chữ “Vợ con”, nam Phong giận tím mặt: “Ta con mẹ nó… Ngươi! … Ta? Ngươi?” Hai tín đồ tuy rằng cần thiết động đậy, tuy vậy đã bóp nhau đến phát điên rồi, bất tri bất giác, phương pháp xưng hô của bọn họ đã trở nên đổi lẫn lộn, trường đoản cú “Tướng quân đơn vị ngươi” “Tướng quân bên ta” tự dưng chốc biến thành “Ngươi” “Ta”, mà bởi vì quá kích động, lũ họ hoàn toàn không phát giác mình bại lộ cái gì, hôm nay mới thoáng phản bội ứng lại. Nhưng Tạ Liên biết điều kín tiếng nãy giờ. Nam Phong thuộc Phù Dao hàng loạt quay đầu chú ý về phía Tạ Liên. Chỉ thấy Tạ Liên lặng ngắt ở trên giường tơ lăn một cái, trở mình, để lại bọn hắn một trơn lưng: “Cái kia… Ta cái gì cũng không quan sát thấy. À không, cái gì cũng không nghe được.” “…” “…” Tạ Liên tảo mặt nhìn vách đá, ôn thanh nói: “Hai đệ còn muốn liên tiếp không? loại này, tương quan tới chuyện nhưng mà hai đệ vừa nói, phần nhiều chuyện không đáng trao đổi thì buộc phải bỏ qua, bất vượt thật ra ta cảm thấy, vợ con trọng yếu nhất, vấn đề đó thật sự không sai a. Thói thường của con bạn mà. Còn chuyện cũ năm xưa, mọi bạn cũng ko cần ra đi quá, trước hết nghĩ biện pháp ra ngoài rồi nói…” “…” Phù Dao cắt đứt y, “Huynh đã sớm biết?” thật sự cần thiết qua loa lấy lệ mà, Tạ Liên ko thể làm gì khác rộng là nói: ” Ừ…” Phù Dao bắt buộc nào tin: “Huynh biết từ thời điểm nào? nguyên nhân lại hiểu rằng chứ?” Tạ Liên ko đành lòng nói thật, chỉ buông một câu: “Quên mất rồi.” Câu vấn đáp thật sự, sẽ là từ rất lâu rất lâu rồi. Hồi làm việc Quân Sơn, y đã mơ hồ hoài nghi, rồi tính đến cửa ải bán Nguyệt, y cũng đã chắc hẳn rằng chuyện này. Gì nhưng mà tiểu thần quan tiền trong trung thiên đình? “Nam Phong” cùng “Phù Dao” không thể tồn tại, chẳng qua chỉ là hai phân thân nhỏ tuổi của Phong Tín và chiêu tập Tình mà thôi! Phù Dao không thể nào tin được mình đã trở nên vạch trần, không buông tha hỏi tiếp: “Rốt cuộc là phát hiện tại từ thời điểm nào? vì sao lại phát hiện nay được? chắc chắn rằng là bao gồm thời cơ, nhưng sau cùng sơ hở nơi đâu chứ!” “…” Tạ Liên quả thực là không đành lòng nói thật. Căn phiên bản không phải thời cơ, hai tín đồ kia, toàn bộ cơ thể toàn là sơ hở a! Dẫu sao ba người bọn họ cũng hoàn toàn có thể coi như mập lên cùng nhau, tự ngôn ngữ tính đến hành cồn cử chỉ của bầy họ, Tạ Liên còn xa lạ thuộc? cái tên giả cũng ko dụng trung khu mà đặt, đến tính cách cũng tương tự nhau y đúc, thiệt sự quá dễ dàng đoán, ví như y ko đoán được dưới lớp phương diện nạ cơ là ai, thì sống các năm bởi thế chẳng nên uổng công vô ích? Bất quá, tất cả mấy lời cũng tránh việc nói, có một số việc cũng tránh việc làm. Tỷ như muốn giữ mẫu thần quan, thì tránh việc tùy luôn tiện trợn trắng mắt hoặc mắng chửi người, nhưng nếu thay đổi thân phận, thì đã ung dung từ bỏ tại rộng nhiều, đến nên, Tạ Liên cảm xúc cũng không độc nhất vô nhị thiết phải vạch trần. Phù Dao, không, hiện nay tại, hẳn nên gọi là chiêu mộ Tình. Tuyển mộ Tình cắn răng, đành cam chịu đựng bại lộ: “… đến nên, huynh, đã sớm biết chúng ta là ai, nhưng nhất định không nói, là muốn, lẳng yên ổn nhìn họ diễn, gồm đúng không?"
*

Bài viết liên quan