MOỐI TÌNH ĐẦU CỦA TÔI

Share:

grimaceworks.com -Mấy ngày sau khoản thời gian chia tay, con fan tôi cũng dần trở nên bình thường lại. Trải qua mấy ngày kia tôi mới nhận thấy được rằng, bạn dạng thân không việc gì phải đau đớn vì một fan không xứng đáng. Tôi vẫn không làm cho một ai làm cực khổ và chà đạp lên trái tim tôi một lần nào nữa. Bao gồm lẽ, tình ái này tôi sẽ lưu lại mãi ko quên, tôi vẫn lấy trên đây làm bài học kinh nghiệm để sau này không vấp váp ngã như vậy nữa. ái tình đầu khổ sở của tôi.

Bạn đang đọc: Moối tình đầu của tôi

***

Ai trong cuộc đời này cũng từng tất cả một khoảng chừng thời gian tươi sáng được gọi là thời thanh xuân cùng các bạn bè. Tuổi đó cần gọi là nghịch hết hơi, sống không còn mình, được thoải mái làm mọi gì mình thích, trải nghiệm phần lớn thứ ta xem chính là mạo hiểm, dại dột ngốc thậm chí là là điên rồ. Thật, new nghĩ đến đó thôi mà trong trái tim tôi lại rạo rực lên phía trên rồi. Ôi, đông đảo kỉ niệm xưa hình như đã được cất giấu ở bên trong tủ kín bây giờ bỗng dưng lại tuôn ra ồ ạt phải tạo cho tôi chững lại để hoài niệm về trong thời hạn tháng kí ức, và quả thực con tim này của mình đã từ rất lâu vẫn không tìm lại được gần như hơi ấm của kỉ niệm thời trước nhưng bây giờ mới bao gồm dịp ngồi nhắc lại tự nhiên thấy bổi hổi làm sao.

Thuở đó, tôi là 1 cô nhỏ nhắn rất ngoan, chuyên học và biết vâng lời tía mẹ. Xuyên suốt 10 năm trời cắp sách mang lại trường tôi luôn đạt được thương hiệu học sinh giỏi và có không ít thành tích giỏi trong lớp. Ai cũng bảo học giỏi là tốt là tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhưng chiếc gì cũng có cái giá của nó cả, học tập sinh tốt luôn luôn luôn phải tuân hành theo một chuẩn mực nhất thiết về tiếp thu kiến thức lẫn đạo đức và đặc biệt không mang lại phép bạn dạng thân phạm phải sai lầm gì tác động đến lớp cả. Nói là nói cầm thôi nhưng mà học xuất sắc cũng có không ít cái lợi lắm đấy, nó giúp dễ ợt trong bài toán học tập cùng được tương đối nhiều thầy cô yêu thương quý.

Quả thực mà nói, tôi đã có được trải nghiệm không ít thứ nhưng tất cả một trang bị duy nhất nhưng mà tôi không hề đạt được và chắc chắn rất khó để có được đó chính là tình yêu. Tình thân nghe thật rất đẹp nhỉ ? Đó là môt thứ ai cũng muốn thử, có muốn có và thậm chí có những người giành giật để mong đạt được nó nữa, tuy vậy sao hiện nay tôi vẫn chưa khi nào có cơ hội được nếm trải cảm hứng đó. Không phải là tôi không thích có mà lại tôi đang chịu rất nhiều sự ràng buộc, nói đúng hơn là sự ràng buộc trường đoản cú phía gia đình.

*

Bố người mẹ tôi rất nặng nề trong chuyện yêu thương đương, những lần có ai nói về chuyện tình yêu của tuổi học tập trò bố mẹ tôi ngay tức thì gạt phắt ngay cùng tỏ vẻ ra siêu gì là ko ưa. Cũng chẳng trách gì khi phụ huynh tôi là con tín đồ của làng hội tân tiến nhưng vẫn còn đó chịu sự đưa ra phối của những quan niệm bảo thủ về tình thân “Còn nhỏ là ko được yêu đương”. Nói “yêu” cho nó nghe cao tay thế thôi chứ thực ra ở độ tuổi bọn họ chỉ new dừng ngang ở mức cảm nắng và nóng hay phù hợp một ai đó mà thôi, chưa đủ độ chín muồi để làm rõ định nghĩa của một “ tình thân “ thật sự. Bố mẹ khó như vậy thì không biết lúc nào tôi mới đạt được một tình ái như tôi mong ước nhỉ?

Cảm xúc lần đầu say mê một bạn của các bạn như thế nào? Chuyện là hồi còn học cung cấp 3 tôi có thích âm thầm một đứa bạn cùng lớp. Nói ra thì nó cực kì thú vị cùng hài hước, đúng ra đối với một học sinh giỏi gương chủng loại như tôi phải đi phù hợp những thằng bạn học giỏi, ngoan ngoãn cùng thật thà, tuy nhiên chẳng hiểu có tác dụng sao, con tim tôi lạc lối cầm nào lại cảm nắng và nóng và phải lòng bởi một fan vừa tinh nghịch lại thuộc đứng đầu quậy phá của lớp.

Tôi vẫn nhớ như in mẫu khoảnh tự khắc tôi mắng cậu ấy và đến hẳn một cây thước vào tay dạn dĩ đến nỗi cả bàn tay cậu ấy rướm máu với in hằn dấu đỏ vì thước của tôi sinh sản ra. Một music nghe thật nhức đớn, nó phệ đến nỗi khiến người cạnh bên hoặc bất kể ai kia nghe nên cũng nên rợn cả người, giá buốt cả sống lưng.

Đừng nói tôi là người độc ác nhé. Thực chất tôi không thích làm nhức cậu ấy mà là do bạn dạng thân tôi là một trong những ban cán sự, nhiệm vụ mà tôi cần mang không hề nhỏ và nặng nề chính là giữ sự chơ vơ tự cùng nề nếp mang đến lớp này, 1 phần cũng do bản thân tôi cơ hội đó vượt tức giận đề nghị không kiểm soát điều hành được cùng đánh cậu ấy khá quá tay.

Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, con fan tôi sống chủ yếu về tình cảm, tôi quan trọng rất nặng nằn nì về cảm tình và hay cân nhắc về những vụ việc không đâu. Tôi cực kỳ sợ làm người khác tổn thương hay vô tình làm người khác thương tổn bởi bao gồm bàn tay của mình. Về đến nhà, tôi vẫn luôn luôn tự nhủ bản thân rằng “Không sao đâu, ngươi là ban cán sự mà, đánh bạn làm việc có chút đỉnh thì đã làm cho sao, mục đích của mày đâu chỉ có vậy, mày đánh bạn là để răn ăn hiếp những bạn khác tái phạm những việc xấu, mi không sai đâu”.

*

Những cân nhắc đó cứ quẩn quanh quanh làm việc trong đầu tôi mãi, làm sao là sai hay là không sai. Cùng mỗi khi suy xét lại chuyện đó, giây lát đó trái tim tôi lại thấy nhói, nhói bởi một thứ cảm giác rất đỗi kì lạ. Thứ cảm giác ấy chắc chắn rằng không bắt buộc là cảm hứng giữa một bạn bạn bình thường dành cho nhau. ở trằn trọc mãi về chuyện đó cho tới khi tôi ngủ thiếp đi cơ hội nào ko hay.

Ò…o…o sẽ sáng rồi sao, tiếng gà gáy to mang đến nỗi khiến cho tôi tỉnh giấc, nóng vội nhìn lên chiếc đồng hồ đeo tay đeo tay màu vàng bao gồm quai thắt đen xinh xắn thì đồng hồ vừa điểm 6 tiếng 30 sáng. Tôi ưỡn ngực một cái, nhanh chân lấy lại ý thức tỉnh táo, sửa soạn và bắt đầu đi học

Đến lớp, tôi vẫn luôn là tôi của hay ngày, vẫn chính là cô ban cán sự gương mẫu đi dẹp loạn biệt lập tự sống lớp.

- Duy, câu lại nói chuyện nữa sao?

Một giờ nói không nhỏ phát ra từ bỏ tôi, Duy mà lại tôi vừa nhắc đến cũng đó là cậu bạn bị tôi đánh ngày hôm qua. Tôi gấp vàng cách về phía cậu ấy, định giơ cây thước lên đánh lần nữa thì chợt dưng bao gồm cái gì đấy làm mang đến cánh tay tôi khựng lại, tôi không nỡ tiến công cậu ấy. Cảm xúc đó lại đợt nữa xuất hiện, đó là gì vậy ? Tôi đích thực lúc đó băn khoăn làm sao, tôi quay fan lại cùng đi về ghế ngồi nhưng quan sát lên gương mặt tôi thì lại như một tín đồ vừa mới thức dậy sau 100 ngày ngủ say, khuôn mặt bạc nhợt, thất thần và tất cả chút gì đó hoang với tột độ.

Đặc biệt hơn hết thế, trong tiếng ra chơi, thấy lúc cậu ấy lướt qua tín đồ tôi, bây giờ tôi bắt đầu được nhìn thấy cậu ấy bằng một cặp đôi mắt rất kì cục ngày, cặp mắt của một con người lần đầu tiên chú ý nhìn một người đàn ông thực thụ. Cậu ấy trong mắt tôi hiện giờ thực sự rất đẹp một phương pháp lạ thường, dáng người cao ráo, đôi người mẫu miên man, nước da đen ngăm cùng gương mặt không mấy rất nổi bật nhưng cũng đủ tạo cho tôi bắt buộc say nắng.

Cùng thời gian đó, vừa nghĩ lại rất nhiều lần cậu ấy trợ giúp tôi trong khi lúc nào tôi cũng hà khắc với cậu ấy, con tim tôi đập lên loạn xạ. Có lẽ rằng tôi sẽ thích cậu ấy từ cái nhìn hôm đó, đang bay bướm trong tình thân thì bất chợt nhiên gương mặt tôi bỗng lâm vào thế trầm tư vị trong đầu tôi vừa lóe lên một suy nghĩ, shop chúng tôi vốn trước khi như là quân địch không team trời chung, một mặt gương mẫu mã một bên quậy phá, liệu rất có thể xuất hiện một thứ gọi là tình yêu.

*

Đúng thật là khi con bạn ta bị một thứ gì đó gọi là tình yêu chiếm lĩnh tâm hồn thì tâm trí không thời điểm nào thông thường cả. Xuyên suốt ngày trong lớp tôi chỉ quan tâm đến về cậu ấy, những bài giảng tầm trung tôi vẫn hay chăm chú nghe hết sức kĩ nhưng mà sao từ bây giờ khi xong xuôi một tiết học tập trong đầu tôi chẳng đọng lại được gì. Cứ 5 phút tôi lại lén chú ý sang, nghĩ cũng thấy lạ, thông thường tôi oai nghiêm phong, khỏe khoắn lắm mà bây giờ lại e dè, ngại ngùng ngùng như 1 cô tiểu thư cơ đấy. Cũng thú vị thật.

Đang đam mê ngắm vẻ đẹp mắt của cậu ấy thì bỗng tất cả một giọng nói nhỏ dại rồi to dần dần to dần nhắm tới phía tôi

- Mai….Mai

- Hở ?

À thì ra tiếng hotline vừa rồi là của loại Ngọc các bạn tôi.

- Cậu làm cái gi mà cứ đờ đẫn rồi thỉnh thoảng lại cười cợt tủm tỉm như bé dở cầm ? gồm chuyện gì vui à nhắc tớ nghe với.

- À không, không tồn tại gì đâu, tớ chỉ mỉm cười vu vơ vậy thôi

- Tớ thấy lúc này cậu kỳ lạ lắm đấy nhé.

Tôi nghe vậy cũng không nói gì thêm liền tất tả thu dọn sách vở và đi về nhà nhưng mà không hóng Ngọc về cùng như thường ngày tôi vẫn xuất xắc làm

Tôi vừa đi vừa nghĩ cho chuyện thời gian nãy. Bíp…bíp… kiêng ra, một tiếng kêu tự xa vọng đến, thì ra là của bác tài xế lái xe. Tôi suýt nữa đã bị té bởi không xem biểu đạt đèn mà lại đã gấp qua đường, tôi vừa mới được một phen làm cho hú hồn bạt vía. Không suy nghĩ gì thêm nữa, tôi gấp rút lấy lại được sự tỉnh táo bị cắn dở và cha chân tứ cẳng chạy trực tiếp về nhà.

Mới đó mà cũng nhị tuần trôi qua, kể từ lúc thích cậu ấy chẳng có những lúc nào nhưng mà tôi không lưu ý đến về chuyện đó cả. Bao gồm lẽ, tôi vẫn thích cậu ấy nhiều hơn thế mức tôi vẫn tưởng tượng. Nói thật, tôi cũng xem xét về chuyện này các lắm chứ, cũng trên ngày nào thì cũng để trọng điểm về chuyện đó nên tình hình học tập của tôi cũng sa giảm dần. Suy ngẫm, trằn trọc mãi và sau cuối tôi đã chỉ dẫn một ra quyết định rất hãng apple bạo bằng phương pháp đi giãi tỏ tình cảm. Một trong những phần cũng sợ lắm chứ tuy nhiên tôi cần chấm dứt tình trạng bây giờ và mong muốn nghe một câu trả lời đúng chuẩn từ cậu ấy. Cảm xúc của người lần đầu tỏ tình nó lạ lắm, tôi ngồi biên soạn sẵn các chiếc cần nói ở trong đầu rồi lại cù qua nói trước gương như mình là 1 trong nữ diễn viên thực thụ.

*

Sáng ngày tỏ tình cũng đã đến, tôi hứa hẹn cậu ấy ra hiên nhà sau giờ tan học nhằm tỏ tình, cùng y như rằng nguyên cả ngày hôm đó tôi vẫn không học tập được chữ nào, vừa hại hãi, hồi hộp mà cũng vừa lo lắng. Tùng…tùng….tùng ra về, thời khắc đó cũng đã đến, tôi nhanh chân chạy cho hành lang, rước hết dũng cảm và bắt đầu nói.

- Duy à, tớ…tớ tất cả chuyện ý muốn nói với cậu.

- Cậu nói đi, tớ đang nghe đây.

- Tớ…tớ, cạnh tranh nói quá.

- bây giờ cậu bị làm thế nào vậy, bình thường cậu bao gồm như vậy đâu

- Duy à, thực ra tớ sẽ thích cậu từ rất lâu lắm rồi. Tớ biết trước giờ đồng hồ tớ luôn luôn nghiêm khắc, hung ác với cậu, tuy thế đó chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, tớ chỉ nghe theo lời thầy giáo và vẫn muốn giữ gìn riêng lẻ tự mang đến lớp buộc phải mới làm cho thế. Cậu có giận tớ không?

- Tớ không, nhưng sao cậu lại phù hợp một con bạn như tớ ? Tớ chẳng bao gồm điểm gì tốt cả

- Tớ lần chần nữa, do dự tại sao, nhưng mà tình yêu thương thì đôi khi cũng chẳng cần được có lý do.

Trước lời tỏ bày đó của tôi, cậu ấy suy nghĩ một hồi thọ rồi new trả lời.

- Mai à, tớ cùng thích cậu, sau khi quan tâm đến một thời gian thì con tim tớ cũng đã lên tiếng cùng nó đã sai bảo cho tớ rằng phải đồng ý lời tỏ tình của cậu.

Nghe xong, tôi phấn chấn vô cùng, cảm xúc lúc kia không gì có thể diễn đạt được hết. Dịp đó tôi chỉ muốn la lên với ôm chầm lại cậu ấy nhưng mặc dù có vui đến mức nào tôi cũng phải ghi nhận tiết chế xúc cảm vì bây giờ trường không hẳn còn lại chỉ mình bầy tôi. Tôi hí hửng trở về nhà trong trái tim trạng phấn khởi, háo hức và tất cả chút nào đó lâng lâng, cũng luôn luôn nhớ dư âm của chiếc cái cảm hứng hồi hộp của buổi tỏ tình cơ hội nãy.

*

Lúc đi ngủ, tôi vẫn không tin tưởng chuyện đó là sự thật bởi không hiểu nhiều sao hôm ấy tôi lại hoàn toàn có thể mạnh dạn đến như thế. Mới đó mà đã 12 tiếng rồi ! Đi ngủ thôi, trong cả khi nhắm mắt miệng tôi vẫn lẩm nhẩm mãi một câu “Tuyệt vời quá, sau cùng mình cũng đã có người yêu rồi”.

Xem thêm: Setup Những Bộ Quần Áo Mùa Hè Ý Tưởng Trong 2021, 140 Trang Phục Mùa Hè Ý Tưởng Trong 2021

Từ ngày có người yêu con bạn lẫn tâm tính tôi cũng khác hẳn đi, yêu thương đời hơn, hưng phấn hơn với cũng không hề là Mai hung dữ của bình thường nữa. Tôi đã từng có lần phải thốt lên tị tị với các cặp đôi khác trong trường, chưa hẳn tôi ganh ghét gì họ mà bởi con bạn tôi đã đơn độc quá lâu và đến khi chứng kiến các hai bạn khác tình yêu trong lòng cũng có chút tủi thân. Nhưng mà bây giờ đã khác, cuộc sống hiện tại của tớ đã bước sang một trang bắt đầu rồi, từ nay tôi sẽ không cô đơn nữa vị tôi đã bao gồm cậu ấy – người yêu tuyệt đối hoàn hảo của tôi.

Tình yêu thương thuở new quen của chúng tôi trong sáng lắm. Đi học tập thì đi cùng nhau, thỉnh phảng phất có bài bác gì khó thì tôi hay giúp đỡ và kèm cặp cậu ấy để cùng nhau hiện đại và tất yếu giờ ra chơi nào chúng tôi cũng xuống căng tin bên nhau đến nỗi mấy đứa bạn tôi ngày nào cũng chọc ghẹo. Lúc nghe đến những lời đó, tôi không rất nhiều không tức mà hoàn toàn trái ngược còn vui và phấn khích hơn.

- Mai ơi, tớ thiết lập nước mang đến cậu nè. Cậu uống đi mang lại mát chứ ở chỗ này trời nắng và nóng lắm.

- Tớ cảm ơn các nhé, đúng là có bạn yêu tốt thật đấy. Có tín đồ để yêu thương, âu yếm tớ nè rồi còn để ý đến tớ nữa.

Tôi rứa lấy chai nước khoáng từ Duy đưa mà trong trái tim thấy vui mừng rỡ vô cùng. Mang dù không có gì cao niên mà chỉ là chai nước khoáng thôi nhưng xúc cảm của một con người lần đầu được thân thiện nó vui mang đến lạ thường.

Đang cười cợt thầm trong lòng thì tôi chú ý lên khía cạnh Duy, thấy trên trán mồ ướt nhễ nhại, cổ áo thường ngày của cậu ấy khôn cùng trắng tinh nhưng hiện giờ đã ướt át mồ hôi. Tôi vội đem khăn vệ sinh sạch mồ hôi cho cậu, lau trên cổ, bên trên vạt áo và tất cả nơi nào có dính các giọt mồ hôi rồi nhanh chân chạy vào lớp mang đến kịp giờ.

Kết thúc một tuần lễ học căng thẳng nên công ty chúng tôi quyết định nhà nhật tới đây sẽ đi dạo và coi phim với nhau. Tôi chăm bỡm cho bản thân từng chút một, ướm thử loại váy này sang đầm khác cơ mà vẫn chưa thấy ưng ý, bạo dạn đánh không nhiều phấn với bôi một ít son đến nhìn tươi tắn, tôi mong muốn khi mở ra sẽ thực sự tuyệt vời nhất nhất trước mặt cậu ấy.

*

Chúng tôi hẹn với nhau 8 tiếng sáng tuy thế 7 giờ 30 cậu ấy vẫn đứng trước cửa nhà của tôi rồi. “Chắc cậu ấy mong đợi buổi đi chơi hôm nay lắm”. Tôi cười cợt thầm rồi nói. Nhân dịp ba bà mẹ vắng nhà, tôi mới dám quyên sinh bảo cậu ấy cho trước nhà đón tôi. Tuy vậy trong lòng có chút lo lắng, sợ bố mẹ phát hiện mà lại cũng vì không muốn cậu ấy buộc phải đứng chờ lâu đề xuất tôi bắt đầu dành đưa ra quyết định nguy hiểm như vậy.

Lên xe pháo xong, tôi cùng cậu ấy đã ban đầu chuyến đi chơi của mình. Cửa hàng chúng tôi đi ăn, đi khu vui chơi công viên rồi bắt đầu qua địa điểm giải trí rạp chiếu phim phim để xem bộ phim truyện mới nhất. Nguyên một ngày dài hôm đó, shop chúng tôi chơi với nhau thực sự rất vui. Dù có hơi thấm mệt mỏi một xíu dẫu vậy được đi dạo với cậu ấy thì cho dù ở đâu, mệt thế nào tôi cũng cảm xúc hạnh phúc.

Mới đó mà đã 2 mon rồi, thời gian trôi qua cũng kéo theo cảm xúc khiến cho tình yêu của shop chúng tôi trở phải nhạt dần. Tôi thì vẫn như ngày nào, vẫn luôn luôn yêu cùng một lòng một dạ cùng với cậu ấy nhưng trong khi tôi luôn có cái cảm xúc đối phương của chính mình đã hết dần dần tình cảm.

Cậu ấy không thể yêu thương, chiều chuộng tôi như trước nữa mà cố vào đó là sự việc lạnh nhạt, thờ ơ. Ngay cả việc chạm mặt nhau, đi ăn, đi chơi cũng cạnh tranh nữa, bầu không khí hôm nay trở đề nghị rất ngượng ngùng, tức giận làm sao. Tôi lưu ý đến nhiều lắm, trong đầu tôi tồn tại cả loạt viễn cảnh do tôi tưởng tượng ra tuy nhiên với trực giác của một cô gái tôi hoàn toàn có thể nhận thấy được tất cả chuyện gì đấy không hay. Đắn đo hồi lâu, tôi đưa ra quyết định đi gặp mặt và hỏi cậu ấy đã tạo ra nhẽ.

- Duy, cậu tất cả chuyện gì giấu tớ nên không? Sao dạo này tớ thấy cậu khác lắm, không còn quan tâm đến tớ y như xưa nữa.

- Không, tớ thông thường thôi.

- Cậu nói dối, tớ biết cậu đang sẵn có chuyện gì đó giấu tớ.

Thấy Duy cứ ngập ngừng, tôi cứ gặng hỏi mãi. Chắc chắn phải tất cả một lí vì chưng nào đó chứ sao bỗng dưng cậu ấy lại xoay sang lãnh đạm với tôi như thế. Đang hỏi chuyện tự nhiên cậu ấy trở đề xuất cáu gắt, gương mặt biến dung nhan đi hẳn, song lông ngươi chau lại và quát tôi một chiếc thật lớn.

- Sao cậu bất tiện thế nhở? Tớ vẫn bảo tớ không tồn tại chuyện gì cả, chỉ cần dạo này tớ thấy trong fan hơi mệt tí thôi.

- Cậu mệt nhọc à, sao thế bao gồm cần tớ mang theo khám không? Tôi đon đả hỏi.

- ko sao, cậu cứ khiến cho tớ làm việc cũng được.

Tôi nghe thế chấm dứt tôi cũng lủi thủi ra về. Đến nhà, tôi liền đi vào phòng ngay với nhẹ nhàng ngừng hoạt động lại. Ngồi trong phòng, tôi xem xét về đều thứ, về tình cảm của bản thân mình và về chuyện tình của bọn chúng tôi. Bao gồm một điều mà tôi chưa khi nào dám nghĩ mang lại nhưng khi chứng kiến thái độ của cậu ấy như thế so với tôi trái tim tôi cũng có chút nghi hoặc. Biết sẽ là gì không? Đó chính là sự phản bội.

*

Suy nghĩ một hồi lâu, bởi vì tôi vượt yêu cậu ấy bắt buộc tôi đã chọn lựa cách tin cậu ấy lần tiếp nữa và từ bỏ trấn an phiên bản thân mình. Reng…reng….reng. Ai cầm cố nhỉ? Cầm điện thoại thông minh lên thì thấy cậu ấy gọi cho tôi, tưởng chuyện gì nhưng thật ra là cậu ấy gọi để rủ tôi mai sau đi chơi. Nghe kết thúc chuyện đó, tôi vui niềm vui vô cùng, gương mặt tôi bây giờ rạng tinh quái hẳn, không còn ủ rũ như ban nãy nữa.

Sáng hôm sau, tôi với cậu ấy vẫn vui vẻ đi dạo như thường ngày. Thời gian tôi vẫn chụp hình ảnh bằng điện thoại cảm ứng thông minh của cậu ấy thì tất cả một chiếc tin nhắn lạ mở ra với câu chữ “Mình lưu giữ cậu lắm”. Tôi vội vàng nhấp vào đó giúp xem thì thốt nhiên tôi trở đề nghị sững sờ, cổ họng tôi ban đầu nghẹn ứ lại, đôi mắt biết mỉm cười lúc nãy hiện nay đã đẫm đầy nước mắt.

Trước đôi mắt tôi là một trong những thứ nhưng tôi không thể ngờ được nó hoàn toàn có thể xảy ra, chính là đoạn lời nhắn của cậu ấy cùng một cô nàng lạ, cùng đáng nói rộng cậu ấy sẽ nhắn với người đó xuất phát điểm từ 1 tháng trước, tức là trong khi đã quen tôi mà lại cậu ấy dám bội nghịch tôi nhằm đến với những người khác. Tôi cực khổ vô thuộc và ban đầu đi search cậu ấy.

- Duy, đó là cái gì đây? vì sao cậu lại lừa dối tớ.

Tôi nói vừa khóc nhiều đến nỗi cổ họng tôi cứng lại và cần thiết nói thành tiếng. Nước mắt tôi giàn giụa với tuôn ra ko ngừng. Cơ hội đó tôi thực sự đau khổ lắm, xúc cảm mà lúc bị fan mình yêu thương thương bội phản thật sự khôn xiết đau. Tôi chưa kịp để cậu ấy nói gì nhưng cứ hỏi tới tấp liên tiếp.

*

- Mai, Mai cậu bình tâm đi. Thật ra….thật ra…tớ xin lỗi. Ban sơ tớ có thích cậu thật mà lại đó chỉ là tình yêu nhất thời. Tớ xin lỗi cậu, đáng lẽ ra tớ phải xác minh rõ tình cảm trước khi tỏ tình với cậu. Cậu hãy tha lỗi cho tớ. Có lẽ chuyện của bọn chúng mình nên tạm dừng ở đây. Tớ xin lỗi cậu siêu nhiều, chuyện này tớ sai buộc phải tớ không có gì để biện minh thêm vào cho mình nữa. Giã biệt cậu, chúc cậu hạnh phúc. Nói xong, cậu ấy tức thời rời đi, quăng quật lại tấm thân buồn bã đang ngồi sinh hoạt đó.

Tôi vừa đau khổ, vừa vô vọng vô cùng, cuộc sống tôi chưa bao giờ phải trải qua cảm giác như vậy. Về cho nhà đóng góp phòng lại tôi chỉ biết khóc, khóc thật lớn đến nỗi sưng cả mắt mà bắt buộc khóc được nữa. Tôi đau đớn vô cùng, trái tim bây giờ của tôi như bột ra thành từng mảnh với rất nặng nề để lành lại.

Mấy ngày sau khi chia tay, con người tôi cũng dần trở nên thông thường lại. Trải qua mấy ngày kia tôi mới nhận ra được rằng, phiên bản thân không câu hỏi gì phải đau khổ vì một người không xứng đáng. Tôi phải nhanh chóng lấy lại niềm tin và sống giỏi hơn. Sống vì phiên bản thân và vày tương lai của mình. Tôi đang không khiến cho một ai làm buồn bã và giày xéo lên trái tim tôi một lần làm sao nữa. Có lẽ, ái tình này tôi sẽ giữ lại được mãi ko quên, tôi vẫn lấy đây làm bài học kinh nghiệm để trong tương lai không vấp váp ngã như thế nữa. Tình ái đầu đau buồn của tôi.

Bài viết liên quan